Kết quả tìm kiếm cho "lãng quên"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 4513
“Cừ Đứt có cầu mới xây, bạn hãy về thăm xóm mình một chuyến để thấy đổi thay”, giọng một người bạn ở khu phố V - Đông Hồ, phường Hà Tiên (tỉnh An Giang) vang lên trong điện thoại không giấu được phấn khởi. Sau bao năm cách trở bởi sông Giang Thành, cây cầu sắt nối đôi bờ Cừ Đứt vừa khánh thành, biến giấc mơ qua sông không lụy đò của bao thế hệ người dân nơi đầm nước thành hiện thực.
Dị vật đường tiêu hóa là một trong những tình huống cấp cứu thường gặp trong y khoa, có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi và trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Từ những mẩu xương cá, viên thuốc còn vỏ cho đến vật nhỏ, như pin, tăm hay nam châm… đều có thể trở thành “sát thủ thầm lặng” nếu không được phát hiện, xử lý kịp thời.
Bất cứ khi nào cảm thấy buồn chán, 'tuột mood' hay không muốn chìm đắm trong cảm giác uể oải, nàng hãy mặc vào những bộ trang phục mang sắc hồng. Không chỉ có thể giúp người mặc thay đổi tâm trạng, váy áo mang gam màu hồng nhiều sắc độ còn mang đến khả năng biến hóa phong cách, phản ánh phong thái và cá tính riêng của người mặc.
Du lịch Hàn Quốc tháng mấy là đẹp nhất, câu trả lời tùy thuộc vào bạn muốn trải nghiệm điều gì.
An Giang đang thực hiện hiệu quả chính sách đại đoàn kết dân tộc và phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số bằng cách song hành giữa việc tôn vinh, bảo tồn bản sắc văn hóa với hỗ trợ sinh kế thiết thực.
Hà Giang là điểm đến mơ ước của bất kỳ phượt thủ nào – nơi núi đá hùng vĩ hòa cùng mây trời, nơi mỗi cung đường đều mang theo một câu chuyện riêng.
Trong vài năm gần đây, xu hướng phượt xuyên Việt bằng xe máy ngày càng được giới trẻ Việt Nam và du khách quốc tế yêu thích – đặc biệt là những ai muốn khám phá vẻ đẹp chân thật nhất của đất nước.
Giữa nhịp sống hiện đại, ở phum, sóc của đồng bào Khmer vẫn có những người trẻ âm thầm nối dài mạch nguồn văn hóa. Bằng đôi tay khéo léo và niềm say mê, họ thổi hồn vào từng hoa văn, mái chùa, chiếc ghe ngo để nghệ thuật truyền thống đồng bào Khmer tiếp tục tỏa sáng.
Ở ấp Xẻo Đước 3, xã An Biên, cứ mỗi buổi chiều, người dân lại thấy một khung cảnh quen thuộc mà nghẹn lòng. Dưới mái hiên nhỏ nghiêng bóng nắng, một bé gái ngồi lặng lẽ nghe chị đọc bài. Đôi tay em lần trên trang vở, còn ánh mắt đục mờ như khói chiều, chỉ biết hướng về nơi giọng đọc thân quen vang lên. Đó là Nguyễn Thị Bảo Hân, cô bé không nhìn thấy ánh sáng từ khi mới chào đời.
Chiều muộn, khi nắng vàng trải xuống dòng kênh, mặt nước vốn yên bình bỗng trở nên sôi động bởi tiếng mái chèo khua liên hồi. Từng nhịp hò rộn rã vang lên: “Một… hai… ba…”. Không khí ấy báo hiệu mùa lễ hội Ok Om Bok của đồng bào Khmer tỉnh An Giang đang cận kề. Đây cũng là lúc các đội ghe ngo miệt mài luyện tập, chuẩn bị cho những màn tranh tài nảy lửa sắp diễn ra.
Năm nào cũng vậy, đến lễ hội Nguyễn Trung Trực, lòng tôi lại nôn nao lạ lắm. Không chỉ vì tiếng trống hội, dòng người tấp nập hành hương mà còn vì hương cơm chay từ các trại thiện nguyện lan tỏa khắp đình, hương thơm quen thuộc, gợi thương, gợi nhớ.
Từ cánh đồng đến mạng xã hội, nông dân An Giang hôm nay đang thật sự “chuyển mình”, vừa sản xuất giỏi, vừa kinh doanh hay, nhờ mạnh dạn bắt nhịp với thời đại số.